Tôi đi qua mấy phố phường Quảng Ngãi
Tìm lại ngày, ngày ấy đã qua
lâu
Tôi không gặp và ngày đã mất?
Còn lại đây em Trà Khúc rầu
rầu
Ngày xa ấy phố phường quen
tôi lắm
Có cô hàng hay nói tiếng: dẫy, nê
*
Tôi xin yêu, nàng giả vờ : thôi bãi!
**
Nghe lạ lùng, thương quá
giọng miền quê
Tôi lỡ yêu dải đất cằn sỏi đá
Miền Bình Sơn mưa, nắng, gió lê thê
Qua Sơn Tịnh, xuôi về Tư
Nghĩa
Mái trường xưa bao lớp đã đi
về
Tôi đã có những tháng năm
tuổi trẻ
Sinh viên nghèo Tài chính khổ
mà vui
Ngày nghỉ học ra đường xem
đấu võ
Đêm tàn đêm bụng đói liếc nhau
cười
Quên sao được một thời vùng
vẫy
Từ Bầu Giang ngang dọc đến Phổ
Minh
Xuôi sông Vệ theo thuyền ra An
Phú
Về Phổ Châu xem muối trắng Sa
Huỳnh
***
Tôi về đây hỡi nàng Núi Bút
Mi cong ơi!
Một thuở trường Đoàn
Phố hờ hững, những mặt người quên,
nhớ
Mi cong giờ chắc
đã sang ngang
Phút chia ly nghe thương đến
lạ
Trà Giang ơi! sao yêu đến si
mê
Anh thưa em, mai anh về Cửa
Đại ***
Em ngập ngừng, em nói : dẫy
nê!
Hà Chương
* dẫy, nê, dẫy nê: Có nghĩa là: vậy à, vậy sao…
Nê: lúc người ta nói tắt và cũng có nghĩa tương tự như trên.Có
lúc nói chuyện với nhau, người này hợp ý người kia về vấn đề nào đó, họ
nói: nê
Câu trách móc: làm dẫy mà
coi được sao
** thôi bãi: có nghĩa là:
thôi, thôi đi mà, đừng nói, đừng suy nghĩ hay đừng làm một việc gì đó nữa
***
Cửa Đại: Một cửa biển thuộc thành phố Hội An, tỉnh Quảng Nam quê tôi
Lâu rồi anh mới viết lại.Em chúc anh an vui!
Trả lờiXóaEm chào anh Hà Chương ạ! Anh có nhớ Cơm Nguội không, bạn từ hồi yahoo nè? Chúc anh và gia đình một năm mới may mắn và mọi điều như ý nhé!
Trả lờiXóaCN à! anh đuoc gap lai em , anh rất vui em a. anh cũng mong mọi điều thật tốt đẹp đến với em và gđ
Trả lờiXóa